Gió ngược hướng

13/04/2016 | Lượt xem : 2590

Tôi vừa ra khỏi khuôn viên nhà thờ, thì nghe tiếng khóc từ phía bên cổng sau nhà các sơ.

Chưa vội ra về, tôi dừng chân …

…Hai đứa trẻ đang ôm nhau khóc.

Ngày trước, gia đình em là gia đình khá giả trong làng. Bố mẹ thừa hưởng đất đai và tiền bạc từ ông bà nội. Gia đình em chẳng bao giờ phải lo đến chuyện cơm áo gạo như những gia đình nghèo chung quanh. Bố em là thợ điện duy nhất trong khu phố, nên chẳng phải lo chi …

Cứ tưởng dòng đời sẽ mãi phẳng lặng với gia đình bé nhỏ đó. Định mệnh thì lại trớ trêu…

Năm ấy em vừa tròn 15 tuổi, mẹ em theo người đàn ông khác, bỏ rơi em và thằng Chuột – đứa em trai mới hơn 19 tháng tuổi.

Bố em điên cuồng tìm vợ khắp nơi, nhưng làm sao tìm được người đã thật sự muốn đi. Em thì thẩn thờ như chưa hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra với gia đình mình. Em suốt ngày hỏi bố “Bố ơi, mẹ ở đâu ?”

Một năm sau, bố em bị tai nạn giao thông, khi đi từ quán nhậu trở về nhà trong tình trạng say rượu.

Ngày tang lễ bố, em đảo mắt nhìn xung quanh liên hồi, để tìm hình bóng của mẹ có lẫn trong đám người đến phúng điếu không.? Tất cả cũng chỉ là vô vọng. Giờ đây, chỉ còn hai chị em giữa cuộc bao biến cố tai ương này.

Sau ngày đám tang bố. Em phải tự mình chăm lo cho đứa em còn cái tuổi chưa biết gì.

Em buồn …

Nhìn nụ cười tinh nghịch của đứa em trai, em chẳng hiểu phải làm sao với cái cuộc đời oan nghiệt này. Rồi có người giới thiệu, em dẫn đứa em trai của mình vào cô nhi viện của các sơ. Hy vọng ở đó, đứa em trai của em sẽ có đủ cơm ăn, áo ấm hơn là cứ sống lay lắt với em…

….

Ngày em tốt nghiệp cấp ba, em lủi thủi trở về nhà với nỗi buồn của cô nữ sinh phải xếp gọn chiếc áo dài mà không thể vào đại học. Chạy qua nhà sơ, em vào thăm thằng Chuột. Mấy năm ở đây, nó trong béo tròn trắng trẻo hơn. Nhìn thấy nó, đôi mắt em ứa lệ. Ừ thì hai chị em đấy ! Ừ thì chung một xứ đấy, nhưng chị em chẳng thể ở với nhau.

Nó hỏi chị “Chị vào ở đây với em luôn không ?”

Cái lắc đầu khiến thằng bé chưng hửng. Lúc nào thằng Chuột cũng hỏi vậy, chỉ toàn nhận được những cái lắc đầu..

Em xoa đầu nó “Mấy ngày nữa, chị phải đi làm xa, ở tận thành phố. Em ở đây, học hành cho tốt nhé. Chị sẽ sớm trở về thăm em”…

Nghe đến đó, thằng Chuột òa khóc. Em càng dỗ, nó càng khóc to hơn.

Những dòng nước mắt đang từ từ lăn tròn trên má em. Sắp tới em phải trở thành một chị công nhân trong xí nghiệp may mặc. Em phải tự mình khám phá cái cuộc đời đã lấy lại những thứ đã ban cho em.

12742324_951186928282711_7327578091879202370_n

[ Hình ảnh mang tính minh họa ]

Tôi lặng yên hồi lâu, khi em nghe đến đây.

Thật sự, tôi cũng chẳng có điều kiện để cho em những lời hứa hẹn công việc tốt đẹp hay một sự giúp đỡ nào hoàn hảo. Tôi chỉ có thể viết mấy dòng chữ vô hồn này, để cho mọi người trên thế gian này biết có một mảnh đời như em và cũng mong muốn mẹ em quay về với hai chị em.

Mong em mạnh mẽ trong chặng đường phía trước. Mong em sẵn sàng đối diện với thử thách đang đón chờ em.

Và mong nụ cười tươi tắn trên môi em.