Mùa này, những cơn mưa đầu mùa bất chợt dường như kéo dài tới nhanh hơn. Tôi đến thăm anh trong cơn mưa đầu mùa.
– “Sao đấy ! Khỏe không anh ?” Tôi lúc nào cũng ồn ào như vậy
Anh giơ điện thoại của anh cho tôi xem. “Up hình để có người biết mình vẫn còn sống”. Những dòng chữ chi chít trên trang cá nhân của cô gái ấy.
– “Sao bảo là hủy bạn bè rồi cơ mà ? ” Tôi ngạc nhiên thắc mắc.
– “Sáng nay tớ kiểm tra trang cá nhân thì đã thấy là kết bạn rồi. Chẳng biết dòng chữ đó có viết cho tớ không ?”
Tôi lấn tới “Gửi tin nhắn cho cô ấy đi. Viết ngắn gọn vào như dân teen đấy.”
Anh nhắn “…”
Ba dấu chấm trọn một tin nhắn. Một tin nhắn kỳ lạ.
Anh gặp cô ấy vào cái mùa oi bức của Sài Gòn. Cô ấy là sinh viên ngành dược phẩm của một ngôi trường nổi tiếng. Nhạy bén, kiêu sa, cao giá là những từ anh biết về người mới quen này.
Nhưng rồi, anh phát hiện trái tim mình đập sai nhịp. Anh đã thương cô ấy tự bao giờ qua những tin nhắn hay cảm nhận từ những sự quan tâm của cô ấy dành cho anh trong những ngày gia đình anh có tang lễ.
Anh là sinh ra trong một gia đình nghèo ở ngoại ô thành phố. Ba mẹ sống và lớn lên từ những năm tháng biến đổi của thể chế chính trị. Ba anh là lính chế độ cũ. Chiến tranh im hơi, thì cũng là lúc gia đình anh có nhiều biến động. Ba anh vẫn còn hồi tưởng những năm tháng làm lính chế độ cũ. Giáo dục con cái theo kiểu nhà binh. Khắc nghiệt. Tàn nhẫn.
Anh lớn lên theo những năm tháng của sự dò xét, kỷ luật. Nơi mái nhà, đáng lẽ ra là sự yêu thương thì lại là những hận thù âm ỉ bao năm.
Ngày anh gặp cô ấy, anh hí hửng bảo tôi là anh đã gặp được người có “duyên phận” với mình. Nhưng định mệnh thì lại trêu đùa với anh.
Cô ấy đã có người thương. Anh trở thành một người thứ ba trong mối quan hệ không rõ ràng ấy. Tôi nghe kể đó là một chuyện tình đẹp, trong sáng nhưng mong manh. Cô ấy bảo anh, chỉ xem anh như là người bạn thôi.
Ừ ! Thì là bạn.
Trái tim anh vụn vỡ. Dẫu biết rằng yêu một người thật không dễ dàng. Vết thương cào sâu khiến anh thất thần trong công việc. Tôi bảo anh và cô ấy chẳng hợp nhau đâu. Hai người như thể là hai chòm sao Bạch Dương và Xử Nử bao giờ thấy nhau, và như thể là hai đỉnh điểm nam châm trái dấu.
Mỗi khi anh kể chuyện gặp cô ấy lần đầu tiên, rồi cảnh cô ấy chạy xe nhanh như thế nào, thì tôi lại nghêu ngao chọc anh : “Mắt nhìn mắt, ta là tình nhân. Lưng đối lưng , ta là người xa lạ.”
Mỗi lần như vậy, tôi thấy mắt anh …
LNDH