Mỗi con người đều chứa đựng những góc khuất riêng tư thầm kín . Và rồi một ngày, góc khuất ấy lại muốn hướng về mặt trời, mong mỏi được hưởng một chút ánh nắng chói chang.
Con trở lại Nha Trang, thăm người xưa chốn cũ; nơi một thời sinh viên đầy nhiệt huyết đam mê của những dự định cho tương lai rực rỡ.
Nhưng rồi . . .
Con nhận được tin sốc từ một người bạn cùng lớp : “Con bé Thi mới kết hôn rồi anh ạ !”.
Ơ !
Con giật mình thoảng thốt, “Nhưng nó bị đồng tính cơ mà ?”.
Bầu không khí cuộc nói chuyện đang rôm rả bỗng dưng im lặng.
Con uống vội ly nước mía, như muốn thấm thêm chút ngọt ngào cho cổ họng bớt nghẹn đắng.
Thi !
Em thuộc về một thế giới khác.
Thế giới của em đang sống bị người đời ghét bỏ, nhục mạ và khinh chê.
Đã bao lần em cố gắng thay đổi, để sống bình thường như bao người, đã biết bao lần em nói sẽ quên đi cuộc tình tội lỗi đó.
Nhưng . . .
Cho dù đã cố gắng bao nhiêu, tan vỡ bao điều, xóa nhòa được hình bóng và kí ức nhưng em vẫn không thể là chính em.
Em mỏi mệt, em than trách cuộc đời, khi thượng đế cứ mãi gieo bao nhiêu điều ngang trái.
Rồi một ngày em nhận ra em nên sống cho chính mình, sống như chính em hiện tại.
Em kết hôn với một người đồng tính như em. Tiệc cưới của em chỉ vọn vẹn có vài người bạn thân, không hoa, không xe đón đưa.
Con không thể làm điều gì cho Thi, cũng không thể định hướng cho em một hướng đi tốt lành được nữa. Nhưng con biết, giờ đây Thi đang sống thoải mái khi là chính mình.
Cầu chúc em hạnh phúc khi là chính em, Thi nhé !