Biển
Tôi trở lại quê hương sau 5 tháng xa biển. Nói nghe có vẻ hơi buồn cười, nhưng với một kẻ không biết bơi như tôi thì “nhớ biển” là một điều gì đó rất ư là lạ lùng.
Tôi sinh ra ở thung lũng của vùng kinh tế mới, chỉ toàn là đồi núi và ruộng đồng. Biển là một định nghĩa xa vời với một “đứa dân núi” như tôi .
Rồi tôi bước vào cấp hai, khoảng lớp sáu hay lớp bảy gì đó, tôi được giao nhiệm vụ ra thăm anh cả. Khi ấy anh tôi là giám thị ở trường học ở dòng Lasan. Chiều nào anh tôi cũng bắt tôi đi tắm biển; khổ một nỗi thằng bé lại sợ nước nên chỉ dám ngồi vọc nước xíu xíu chứ chả dám bơi lội gì, lúc ấy “biển” là một cái gì đó rất ư xa lạ.
Nhưng mọi thứ cũng đã khác khi tôi tới Nha Trang học tập. Tôi thích đi dạo biển. Có khi là có những cuộc hẹn đi dạo biển với bạn bè; có khi là tôi thích nằm dài trên bờ cát trắng để nghe tiếng sóng và ngắm nhìn ánh trắng.
Bạn tự hỏi tôi biển có điều gì đặc biệt với tôi ? Câu trả lời sẽ là “Biển rất tuyệt vời, biển chứa đựng những điều bí ẩn !”. Những câu chuyện mà tôi đã trải qua, những câu chuyện tôi được nghe, tất cả bài viết mà bạn đọc trên blog này, cảm xúc đều từ biển. Biển chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim tôi.
Trong những lần đi dạo biển, tôi thấy, tôi nghe và tôi cảm nhận. Có chăng biển đang nói với tôi “Anh có thấy những người bán hàng rong ? Anh có thấy những cậu bé đang lang thang ? Anh có thấy những người buồn bã vì chuyện tình cảm ?….”.
Vâng ! Tôi thấy chứ, tôi nghe rõ tiếng sóng biển vỗ hằng đêm chứ. Vì tôi hiểu lòng biển mà.
Biển âm thầm lặng lẽ đưa người đi muôn nơi. Tôi từng phải chia tay nhiều người; từng lặng lẽ nhìn họ từ đằng sau. Và tôi biết, họ đã ra đi mãi mãi để biển lại một mình, để lại tôi một mình. Những cơn sóng vẫn đều đặn xô bờ, những cánh chim mãi cứ tung bay, nhưng nỗi nhớ thì không biết bao giờ mới có thể vơi đi ?
Tôi âm thầm trở về thăm biển. Tôi nhìn biển đêm, tôi khám phá ra cái nhìn buồn của biển. Dường như người xưa nay đã không còn, những cánh chim én mãi tung bay mà không hẹn ước ngày trở lại. Tôi xin biển chút cát và nước biển, để tôi mang theo trong suốt cuộc đời mình, để biển có thể theo tôi luôn mãi.