Mưa bây giờ chẳng giống mưa ngày xưa
Mưa bon chen từng mét đường rả rích
Tiếng dòng xe đông đúc và náo nhiệt
Khiến hạt mưa mất dần cả thanh âm
Xưa thơ bé chỉ mong đến ngày mưa
Hét vang xóm, ta tắm mưa đấy nhá !
Nay đã lớn, sao sợ mưa đến vậy ?
Có lẽ vì mưa ướt áo đường xa
Anh khẽ bảo : “Thôi trú mưa em nhé ?”
Em lắc đầu, lỡ ướt rồi còn đâu . . .
Anh lặng lẽ đưa túi xách lên đầu
Để hứng chịu những giọt mưa nồng ấm
Cơn mưa dứt, em tan theo làn gió
Vì lẽ thường, mưa nắng chẳng gặp nhau
Sao tạo hóa lại ghét mưa đến vậy ?
Chỉ cho nắng nhìn mưa từ đằng sau.